Gửi tâm sự của mình về Đài TNVN, người phụ nữ viết:

Đã 14 năm trôi qua kể từ khi tôi còn là 1 cô giáo độc thân, lúc ấy tôi 31 tuổi. Vì mối quan hệ giữa thầy thuốc và bệnh nhân nên tôi đã quen và yêu anh ấy, mặc dù anh là người đã có gia đình, nhưng tôi biết, gia đình anh chẳng mấy hạnh phúc. Mối quan hệ của chúng tôi kéo dài gần 5 năm, rồi cuối cùng, tôi quyết định rời xa anh, trốn chạy 1 tình yêu đang còn dang dở để lập gia đình. Lúc ấy tôi đã gần 40 tuổi, hai năm sau, tôi sinh được 1 bé gái rất kháu khỉnh, đáng yêu, hiện cháu đã vào lớp 1. Tưởng chừng như thế đã là hạnh phúc , nào ngờ, chồng tôi có tính ích kỷ hay ghen tuông vô cớ. Việc làm của anh lại không ổn định nên kinh tế gia đình 1 mình tôi phải xoay xở trăm bề. Tôi cố gắng lo công việc của mình, chăm con cái, về nhà lại lăn lộn làm thêm đủ việc để có thu nhập trang trải cuộc sống gia đình. Khi con tôi lên 3 tuổi, vợ chồng tôi lục đục, anh bỏ nhà đi lên chùa ở. Một mình tôi vừa đi dạy, vừa nuôi con nhỏ, công việc rất vất vả, cực nhọc, tưởng chừng có thể gục ngã nhưng vì con, tôi phải cố gắng vươn lên. Chồng tôi cứ ở nhà rồi lại lên chùa, đi rồi lại về đã 4 năm nay. Tôi nhiều lần khuyên anh nên chọn cho mình 1 hướng đi đúng đắn: một là xuất gia hẳn, hai là ở nhà phụ tôi việc chăn nuôi, lo cho gia đình nhưng anh không nghe. Mỗi lần vợ chồng có chuyện lục đục, anh lại bỏ đi 5 – 3 tháng rồi lại về. Từ đó, tình cảm giữa chúng tôi dần dần phai nhạt. Tôi mệt mỏi, không còn muốn quan tâm gì nữa. Ở nhà 1 mình, tôi vừa lo cho con, vừa công việc xã hội đầu tắt mặt tối mà mỗi lần về, anh lại ghen tuông vô cớ rồi chửi bới, đập phá. Gần đây, anh lại còn bày chuyện ghen với cả người hàng xóm thân thiết nhất, không những thế, anh còn xúi giục vợ người ấy hùa theo anh chửi bới tôi. Tôi buồn và đau khổ nhưng phải gắng gượng để lo cho con vì cháu đã thiếu sự yêu thương, chăm sóc của cha. Tết vừa rồi, anh lại về và ghen tuông chửi bới, xúc phạm tôi đủ điều, đập phá đồ đạc trong nhà, rồi bỏ đi. Mặc dù thương con, đã cố gắng nhiều nhưng sức chịu đựng có hạn, tháng trước tôi đã gửi đơn ra toà và đang chờ quyết định.

Khi tôi lập gia đình, những tưởng, chuyện giữa tôi với người thầy thuốc trước đây đã kết thúc, nào ngờ, anh vẫn luôn theo dõi cuộc sống cuả tôi qua bạn bè. Biết hoàn cảnh của tôi như thế, anh tìm cách liên lạc, chia sẻ, động viên, an ủi tôi. Gặp lại nhau, tôi mới biết, anh đã chia tay với vợ được gần 2 năm, hiện đang xây nhà và ở 1 mình. Tết vừa rồi, tôi dẫn con gái ra nhà anh chơi, anh rất quý nó, thường xuyên điện thoại bảo ban tôi chăm sóc con. Là người dưng mà lúc nào anh cũng tỏ ra quan tâm và có trách nhiệm, còn người làm chồng, làm cha thực sự thì chẳng bao giờ đoái hoài đến vợ con. Tôi rất buồn và đau khổ, thương con, không đành lòng dứt khoát chia tay, nhưng tôi rất hận chồng bởi anh đã vô trách nhiệm với gia đình, lại còn không tin, không hiểu, không thông cảm với vợ, xúi giục hàng xóm ghen tuông vô cớ, xúc phạm danh dự của một cô giáo đang đứng trên bục giảng được mọi người tin yêu, quí mến. Nhiều khi, tôi muốn viết đơn trình báo với cơ quan công an để giải quyết việc đó nhưng nghĩ lại, dù sao cũng là hàng xóm láng giềng, hơn nữa, mình là người hiểu biết mà làm thế thì chẳng khác gì người ta, còn không làm thì người ta cứ cho mình là có gì đó nên mới sợ không dám nói. Tôi cần làm gì đây để giải quyết chuyện gia đình mình(?)

Các bạn chia sẻ với nhân vật bằng cách để lại lời nhắn dưới câu chuyện hoặc gọi đến số điện thoại 0243.934.1139 trong giờ hành chính./.