Hạ tầng giao thông và các công trình công cộng tại những thành phố lớn đã thay đổi đáng kể theo chiều hướng tiện lợi và hiện đại. Tuy nhiên, người khuyết tật vẫn gặp nhiều trở ngại mỗi khi ra khỏi nhà. Đây là thực tế mà chị Hoàng Thu Phương, ở phường Kim Liên, quận Đống Đa, Hà Nội thường xuyên phải đối mặt.

Chị Phương cho biết đôi chân yếu, phải ngồi xe lăn nhưng đó không phải là trở ngại lớn nhất. Với trí tuệ và đôi tay linh hoạt, chị vẫn tìm được một công việc phù hợp sức khỏe và có thu nhập ở mức khá. Tuy nhiên, do nhà cách xa chỗ làm nên hàng ngày chị phải di chuyển gần 10 km với không ít nỗi nhọc nhằn dù đã chọn phương tiện đi lại là xe buýt. “Từ phương tiện cho đến những nơi công cộng đều bất tiện. Có những con đường không có chỗ cho xe lăn lên, rất khó di chuyển”, chị Phương than thở.

Sau nhiều lần chỉnh trang, đường phố Hà Nội ngày càng khang trang hơn. Tuy nhiên, người khuyết tật cũng chưa có làn đường riêng, các thiết bị dẫn lối, chỉ đường cho người khiếm thị cũng chưa được quan tâm. Ông Võ Quý, ở quận Thanh Xuân, Hà Nội cho rằng thực trạng này khiến những người khiếm thị như ông rất ngại tham gia giao thông. Mỗi khi ông phải tự mình đến một nơi nào đó, mỗi bước đi là một bước lo bởi vô vàn trở ngại. “Trên hè phố trở thành nơi để xe máy, rồi hàng quán. Người khiếm thị hoàn toàn phải đi sát xuống mép hè phố. Đi xe buýt cũng vậy, tìm một bến xe buýt rất khó, rồi khi sang đường rất vất vả”, ông Quý chia sẻ.

Ông Nguyễn Tiến Công, cán bộ Hội Người khuyết tật quận Thanh Xuân, Hà Nội rất mừng khi biết Nhà nước đã ban hành nhiều chính sách, quy định khi phát triển hạ tầng giao thông phải tạo thuận lợi cho người khuyết tật tiếp cận. Các đơn vị triển khai cũng đã quan tâm hơn đến vấn đề này, như các tuyến xe buýt đều đã thiết kế khoảng không cho xe lăn, có móc giúp cố định xe lăn trên xe buýt. Tuy nhiên, thực tế cũng cho thấy vẫn còn nhiều quy định chỉ nằm trên giấy. “Người khuyết tật, chẳng hạn người khiếm thị muốn lên xe buýt đúng tuyến thì phải có người dắt lên. Nếu không thì cứng đấy mà chờ thôi, vì không có hệ thống, thông tin hướng dẫn”, ông Công bày tỏ.

Do hệ lụy của chiến tranh, tai nạn giao thông, thiên tai… nên tỷ lệ người khuyết tật ở nước ta khá cao với khoảng 7% dân số. Tại Hà Nội, dù tỷ lệ người khuyết tật chỉ chiếm 1,38% dân số nhưng đã có tới khoảng 110.000 người. Trong kỷ nguyên vươn mình, để đảm bảo quyền của người khuyết tật, đồng thời thực hiện mục tiêu “không ai bị bỏ lại phía sau”, thiết nghĩ các địa phương khi phát triển hạ tầng giao thông và các công trình công cộng cần quan tâm hơn nữa đến người khuyết tật.